Áp Lực Đồng Trang Lứa – Bạn Có Đang Sống Vì Mình Hay Vì Người Khác?
Áp Lực Đồng Trang Lứa – Bạn Có Đang Sống Vì Mình Hay Vì Người Khác?
Xin chào mọi người!
Hôm nay, mình muốn ngồi đây tâm sự với bạn một chút về cái gọi là áp lực đồng trang lứa. Nghe thì to tát, nhưng thật ra nó gần gũi lắm – như chuyện chọn mặc cái áo gì, ăn món nào, hay thậm chí là quyết định lớn hơn như học trường gì, làm nghề gì. Có bao giờ bạn làm một điều gì đó không phải vì thích, mà chỉ vì sợ bị “khác người” chưa?
Áp lực đồng trang lứa là gì nhỉ?
Nói đơn giản thôi, nó là cảm giác bị cuốn theo những người xung quanh – bạn bè, đồng nghiệp, hay cả những người xa lạ trên mạng xã hội. Không phải lúc nào nó cũng tệ đâu. Chẳng hạn, thấy bạn bè chăm chỉ học, mình cũng muốn cố gắng hơn – thế là tốt chứ! Nhưng đôi khi, nó lại làm mình chạy theo những thứ không phải là mình, chỉ để không bị “lạc lõng”.
Mình nhớ hồi còn đi học, có lần cả đám bạn rủ trốn tiết đi chơi. Thật ra mình không muốn đi đâu, nhưng lại nghĩ: “Nếu không đi, lỡ tụi nó bảo mình nhát hay không vui tính thì sao?”. Thế là mình đi. Kết quả thì sao? Vừa mất một buổi học, vừa bị mẹ mắng té tát vì lỡ khai thật. Lúc đó mình mới thấy, chỉ vì muốn “giống mọi người”, mình đã tự làm khó mình.
Khi áp lực thành gánh nặng
Bây giờ, áp lực không chỉ đến từ ngoài đời mà còn từ mạng xã hội nữa. Mở điện thoại lên, thấy ai cũng khoe cuộc sống đẹp như mơ: đi du lịch chỗ sang chảnh, mặc đồ xịn, hay sống “healthy” với yoga và nước ép. Rồi tự nhiên mình nghĩ: “Sao mình không được như vậy? Mình kém quá!”. Có lần mình còn mua một món đồ đắt tiền chỉ để “bằng bạn bằng bè”, xong rồi để nó nằm im trong góc vì thật ra mình chẳng cần.
Điều đáng sợ của áp lực đồng trang lứa là nó làm mình quên mất mình muốn gì. Bạn có bao giờ tự hỏi: “Mình đang làm điều này vì mình, hay vì sợ bị tụt lại không?”
Vậy làm sao để đối mặt?
Mình không bảo bạn phải xa lánh bạn bè hay sống một mình để tránh áp lực đâu. Bạn bè vẫn là một phần tuyệt vời của cuộc sống mà. Nhưng mình học được vài điều nho nhỏ, muốn chia sẻ với bạn:
Hiểu mình trước đã: Khi bạn biết mình thích gì, không thích gì, bạn sẽ đỡ bị lung lay hơn.
Dám nói “không”: Từ chối không có gì là xấu cả. Nếu điều đó không hợp với bạn, cứ thoải mái nói không, không ai có quyền ép bạn cả.
Chọn bạn mà chơi: Hãy ở bên những người tôn trọng bạn, không bắt bạn phải thay đổi để giống họ.
Hôm trước, mình nói chuyện với một đứa bạn. Nó bảo: “Tao không thích uống bia, nhưng đi với đám bạn toàn bị ép. Làm sao đây?”. Mình chỉ cười: “Mày không uống thì có sao đâu? Nếu tụi nó không chấp nhận được con người thật của mày, thì đó có phải bạn thật sự không?”. Nó nghĩ một lúc rồi gật gù. Đôi khi chỉ cần một câu hỏi nhỏ, mình tự tìm được lối ra.
Kết lại một chút
Áp lực đồng trang lứa là chuyện bình thường, ai cũng gặp. Nhưng đừng để nó điều khiển bạn. Bạn không cần phải giống ai để chứng minh mình giỏi hay đáng yêu. Sống đúng với mình khó thật, nhưng vui hơn nhiều.
Bạn thì sao? Có kỷ niệm nào về áp lực đồng trang lứa mà bạn nhớ mãi không? Kể mình nghe với nhé. <3